Gửi người đàn ông của em.
Có lẽ, nếu anh xuất hiện trong cuộc đời này, anh không còn là người đầu tiên nữa rồi. Xin lỗi anh vì em không còn là đứa con gái ngây thơ, dịu dàng, đứa con gái tuổi đôi mươi mà bao gã đàn ông thường mong muốn. Đối với mọi người, em là đứa mạnh mẽ, không cần bờ vai của bất kỳ ai để dựa dẫm vào. Em cứng cỏi, thô, và chai lì vì những vết xước của thời gian.
Nhưng nếu ta có thể đi với nhau đủ lâu, hiểu nhau đủ sâu.. Anh ah, em là đứa con gái rất thiếu tình thương và yếu đuối. Có lẽ sứ mệnh trên cuộc đời này của em là như thế, em phải gồng gánh trên vai để chứng tỏ cho mọi người em có thể tự lập, em không muốn mọi người xem em là đứa trẻ con.
Em sợ nhờ vả, em sợ người khác khinh thường, em sợ nếu mình bị la mắng hay ăn hiếp. Vì bên cạnh em không được che chở bởi những người ông, người cha.
Rồi em tô lên người mình những hình xăm, cũng để che đậy vẻ bề ngoài bé nhỏ và yếu đuối. Em ăn mặc như đứa con trai cũng chỉ để không một ai hỏi han hay giúp đỡ mình, em muốn bình đẳng giới tính vì em muốn mình mạnh mẽ.
Em thích lắng nghe những câu chuyện, nói ít và cười nhiều. Vì thực tế là em cảm thụ những câu chuyện ấy, thấu hiểu, và chuyển đổi nó thành sự quan tâm và băn khoăn của mình.
Nhưng những thứ hoang tưởng ấy, thêu dệt và dựng nên em một hình ảnh người con gái hôm nay: mạnh mẽ, cứng cỏi, bất cần. Nhưng có ai biết đằng sau lưng em, chỉ là bức tường trống rỗng, hoang vu, dễ vỡ. Em nhặt từng viên gạch, rồi lại xây. Em xây nên bức tường của chính mình, đến bây giờ có lẽ nó đã đầy chỗ chắp vá và loang lổ.
Rất nhiều năm qua, em đã khóc thật nhiều vì sự yếu đuối của mình. Em khóc cho sự ngu ngốc của bản thân chưa từng sống thật với cảm xúc, chưa từng thật lòng nói ai đó nghe suy nghĩ sâu thẳm nơi trái tim.. rằng em rất yêu đuối và cô đơn. Có lẽ thứ khiến em vực dậy sau mỗi lần vấp đã đó chính là nước mắt.
Đứa trẻ trong em mãi không bao giờ trưởng thành, vì nó có quá nhiều tình cảm thẳm sâu nơi con tim.
Nếu được gặp anh trong kiếp này, em chỉ đơn giản mong anh hãy là người có một bờ vai vững chắc để em tựa vào. Một người có thể kiên nhẫn nghe những câu chuyện của em. Cùng em chia sẻ niềm vui nỗi buồn một cách thẳn thắn nhất. Rồi có những lúc chúng ta cãi nhau, em mong chúng ta hãy cãi nhau một trận thật to, mỗi người chúng ta đừng im lặng, đừng để những hiểu lầm biến thành khoảng cách của cả hai. Em ước sau mỗi cuộc cãi vã, một cái ôm từ phía sau sẽ chữa lành tất cả. Đúng không anh.
Rồi chúng ta hãy sống một cuộc đời bình dị, cùng thực hiện những sở thích chung, bầu bạn đến hết cuộc đời.
Nếu cuộc đời này em không tìm được anh, hãy xem đây là bản di chúc, mà em để lại cho bản thân mình, gửi đến anh, vào kiếp sau.. anh nhé.
NLBY 2/11/2022
Comments
Post a Comment